15.10.09

Xã luận 84
Cơn bão nào tàn phá đất nước???

Một trận bão kinh hoàng (bão số 9, tên quốc tế là Ketsana) vừa tàn phá miền Trung Việt Nam, từ Hà Tĩnh đến Kon Tum, đặc biệt trong ngày 29-9-2009. Với cơn gió tăng nhanh từ cấp 8 lên cấp 14, theo ước tính sơ khởi, nó đã làm 38 người chết và mất tích (riêng Thừa Thiên-Huế có 66 người ở trên rừng chưa xác định được tình trạng); hơn 100 ngàn căn nhà tốc mái hay bị sập; ít nhất 90 tàu thuyền bị chìm; 370.000 dân đã được sơ tán; thiệt hại lên đến hàng ngàn tỷ đồng. Theo nhận định chung, trận bão Ketsana này còn nguy hiểm hơn trận bão Xangsane (bão số 6 năm 2006) (Theo báo Tuoitre Online). Người Việt từ trong ra tới ngoài nước, ai ai cũng đau lòng xót dạ !

Như thường lệ, trên các phương tiện truyền thông do CSVN quản lý, ngoài hình ảnh các người dân lâm nạn, ta còn thấy hình ảnh người của nhà nước đủ hạng đang «tất bật giúp đỡ» đồng bào (hiếm thấy hình ảnh người của tôn giáo hay của tổ chức thiện nguyện tư), nghe được các lãnh đạo nhà nước đưa ra những chỉ thị, bày tỏ niềm cảm thông, hứa hẹn sự cứu giúp, kêu gọi những tấm lòng hỗ trợ. Rất đao to búa lớn ! Rất thắm nghĩa đậm tình ! Và cũng như thường lệ trong cái xã hội CS mà bộ máy cai trị đa phần gồm những kẻ tham lam, tàn ác, gian dối, coi rẻ con người này, rồi đây cũng sẽ có cảnh bố thí lấy có, phát quà trình diễn, nhận ít ký nhiều, ưu tiên cho đảng viên cán bộ, dùng tiền cứu trợ vào những việc khác hay vào túi lãnh đạo nhỏ to. Cứ chờ xem !

Toàn bộ bức tranh bi hài về những cơn bão lụt tại VN như vừa thấy nhắc nhớ tới một cơn bão lụt khác vốn là đặc trưng của chế độ Cộng sản và cũng rất bi hài : cơn bão lụt xuất hiện với vô vàn trận kể từ ngày Hồ Chí Minh cùng đồ đệ đem đảng, chủ nghĩa và chế độ CS phủ trùm đất Việt. Chỉ xin điểm những trận mới xảy ra gần đây :

a- Trận bão giáo dục :

Trong thư gởi thầy cô và học sinh nhân ngày khai trường niên học 2009-2010, Chủ tịch nước CSVN Nguyễn Minh Triết khoe khoang : «Năm học vừa qua, toàn ngành giáo dục đã… đạt được những kết quả quan trọng. Hệ thống, quy mô, mạng lưới giáo dục đào tạo tiếp tục được mở rộng. Ngày càng nhiều địa phương đạt chuẩn phổ cập giáo dục tiểu học đúng độ tuổi và trung học cơ sở. Năm qua cũng đánh dấu sự chuyển biến tích cực trong đổi mới chương trình, sách giáo khoa, phương pháp giáo dục cũng như việc ứng dụng khoa học công nghệ trong giảng dạy và học tập… Chất lượng và hiệu quả giáo dục có tiến bộ, đặc biệt là về giáo dục đạo đức, pháp luật, giáo dục lý tưởng, ý chí, hoài bão để xây dựng bảo vệ Tổ quốc. Đội ngũ giáo viên đạt chuẩn ở các bậc học, cấp học đều tăng lên. Phần lớn các địa phương đều có thêm trường khang trang, nhất là ở vùng sâu, vùng xa; điều kiện dạy và học của thầy và trò từng bước được cải thiện». Nhưng cũng trong cùng thời gian, Bản báo cáo tựa đề «Giáo dục đại học cao đẳng VN: Khủng hoảng và đối phó» do Thomas J. Vallely và Ben Wilkinson thuộc ĐH Harvard, thực hiện đã đưa ra những nhận định hết sức thê thảm và những con số kinh hoàng về nền giáo dục VN : VN không có một trường đại học nào được công nhận là có giá trị; không một trường VN nào có tên trong bất cứ danh sách nào liệt kê các trường đại học hàng đầu ở châu Á.” Chỉ trong một năm (2006), Nam Hàn có 102,633 bằng sáng chế, Trung Quốc 26.292, thì VN chỉ là một con số không! Về các bài viết xuất bản trên các tạp chí khoa học quốc tế năm 2007, đang khi Nam Hàn có 5.060, Singapore : 3.598… thì VN được 96. Thế mà sau đó một năm, ngày 27-09-2008, lại có khởi động dự án «Xây dựng công viên Văn Miếu đương đại» tại tỉnh Hòa Bình «nhằm lưu giữ một cách đầy đủ, có hệ thống và khoa học những di sản của các nhà khoa học, các vị tiến sĩ đương đại». Ngoài «sáng kiến tuyệt vời này», ngành giáo dục mới đây còn có hai thành tích đáng nể : đó là «Kế hoạch trồng người để mua trinh » do thầy Sầm Đức Xương, hiệu trưởng Trường THPT Việt Vinh (huyện Bắc Quang, tỉnh Hà Giang) thực hiện và bị phát giác hôm 07-09-2009. Thành tích mới nhất là việc thầy Trần Văn Lộc hiệu trưởng trường Tiểu học Lăng Cô, Thừa Thiên, được sự hỗ trợ của lãnh đạo tỉnh, huyện, thị trấn, cướp ngôi trường của giáo xứ Loan Lý ngày 14-09-2009.

2- Trận bão xã hội :

Ngày 6-8-2008, Ban chấp hành Trung ương đảng CSVN đã ra Nghị quyết số 27-NQ/Tw về xây dựng đội ngũ trí thức thời kỳ đẩy mạnh công nghiệp hoá, hiện đại hoá đất nước. Trong đó có những câu : «Những năm đổi mới, Đảng và Nhà nước đã có nhiều chủ trương, chính sách để đội ngũ trí thức phát triển nhanh về số lượng và nâng lên về chất lượng, phát huy vai trò trên mọi lĩnh vực đời sống xã hội. Đảng đã ban hành nhiều nghị quyết, chỉ thị, đặc biệt là các nghị quyết chuyên đề về giáo dục và đào tạo, khoa học và công nghệ, văn hoá và văn nghệ, chính sách đối với người VN ở nước ngoài... để tạo động lực thúc đẩy sự sáng tạo, cống hiến của đội ngũ trí thức». Phấn khởi trước Nghị quyết này, Viện Nghiên cứu Phát triển (IDS, thành lập tháng 9-2007, như cơ quan nghiên cứu chính sách độc lập đầu tiên ở VN), đã quyết tâm theo đuổi phương châm «Nghiên cứu-Phản biện-Phát triển». Đùng một cái, ngày 24-07-2009 vừa qua, Thủ tướng CS đã ban hành Quyết định 97 (hiệu lực kể từ 15-09), xác định những lĩnh vực mà tư nhân được tham gia thành lập các tổ chức khoa học công nghệ, đồng thời ghi rõ «Nếu có ý kiến phản biện về đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước, cần phải gởi ý kiến phản biện đó cho các cơ quan Đảng và Nhà nước có thẩm quyền, chứ không được công bố công khai với danh nghĩa hoặc gắn với danh nghĩa của tổ chức khoa học công nghệ». Đây là việc ngang nhiên bịt miệng giới trí thức nói riêng và mọi ai trong xã hội nói chung dám lên tiếng phê bình chủ trương chính sách của đảng CS. Với cõi lòng đầy cay đắng, ngày 14-09-2009, toàn thể 16 thành viên của Viện (đa phần là công thần chế độ) đã ra Tuyên bố lên án văn bản phi pháp, độc đoán này, rồi quyết định «tự giải thể để biểu thị thái độ» đồng thời hứa sẽ «giữ quyền sử dụng tiếp các công cụ pháp lý để bảo vệ sự trong sáng của pháp luật» !

3- Trận bão tôn giáo :

Trong nhiều tháng qua, giáo dân Công giáo đã tổ chức nhiều cuộc biểu tình ở nhiều nơi để đòi lại tài sản của đạo. Nhà cầm quyền, một mặt ra rả tôn trọng tự do tôn giáo (cụ thể trong «Báo cáo quốc gia kiểm điểm định kỳ» trước LHQ ngày 08-05 rồi hôm 24-09 mới rồi), mặt khác tìm cách cướp thêm, đoạt hẳn tài sản của các Giáo hội. Gần đây là vụ toàn bộ lãnh đạo tỉnh Thừa Thiên, huyện Phú Lộc và thị trấn Lăng Cô huy động một lực lượng hùng hậu đè bẹp hơn 700 giáo dân giáo xứ Lăng Cô hòng cướp đoạt vĩnh viễn ngôi trường kiêm nhà sinh hoạt của họ hôm 13+14-09-2009. Đến ngày (18-09-2009), Nguyễn Tấn Dũng lại tuyên bố tại Budapest, Hungari, những lời lẽ lếu láo, ngu xuẩn và xấc xược rằng : «VN bảo đảm mọi người VN tự do tín ngưỡng, tự do tôn giáo, có tín ngưỡng hoặc không tín ngưỡng. Việc tài sản đất đai của các tôn giáo ở VN phải thực hiện đúng theo hiến pháp và pháp luật của VN. Ở VN tôi xin nói rõ với các bạn là không có tài sản của Vatican ở VN. Trên lãnh thổ VN chỉ có đất đai của đất nước VN, của dân tộc VN, của nhà nước VN. Không có bất cứ một tài sản nào của tôn giáo ở nước ngoài của Vatican là ở VN. Những cái đòi hỏi cái gọi là tài sản của Vatican là một đòi hỏi vô lý và không phù hợp với hiến pháp và pháp luật của VN». Ngày 27-09, lại vụ tu viện Bát Nhã, thị xã Bảo Lộc, tỉnh Lâm Đồng : khoảng 150 tên “côn đồ”, trước sự chứng kiến, hỗ trợ của công an, đã xông vào phá các nơi ở của gần 400 tăng sĩ và tăng sinh của tu viện này, quăng kinh kệ đồ đạc của họ ra ngoài trời mưa tầm tã, lôi kéo xua đuổi họ, cưỡng ép họ lên xe để trục xuất. Trong quá trình ấy đã có những tu sĩ bị đánh đập dã man, một số người ngất xỉu phải đi cấp cứu. Sau đó, số tăng sĩ tăng sinh này được tạm tá túc tại một ngôi chùa bên ngoài thị xã là chùa Phước Huệ, nhưng rồi có lẽ họ cũng phải ra đi.

4- Trận bão pháp luật:

Sau đợt khủng bố bắt thêm 7 chiến sĩ nhân quyền trong ba tháng 5-7/2009, nhà cầm quyền CSVN lại bày ra một trò lăng nhục hết sức thô bỉ (bị công luận gay gắt phê bình và vạch trần) là cho chiếu cảnh các nhà đối kháng như luật sư Lê Công Định, thạc sĩ Nguyễn Tiến Trung, doanh nhân Trần Huỳnh Duy Thức và cựu Trung Tá Trần Anh Kim “đọc lời nhận tội” trên truyền hình tối hôm 19-8-2009. Đến cuối tháng 8, một loạt các bloggers có những bài viết và hành động chống Trung Quốc đều bị khám xét nhà, tịch thu phương tiện, thẩm vấn, giam giữ một thời gian và bị cấm tiếp tục viết blog tranh đấu. Đến hôm 24-09, nhà cầm quyền lại định bày trò xử án 8 chiến sĩ dân chủ Khối 8406 bị bắt giữ từ ngày 10-9-2008 trong ba tòa (một ở Hải Phòng, hai ở Hà Nội). Thế nhưng, gặp lúc phái đoàn của Nguyễn Minh Triết đang đến Liên Hiệp Quốc, New York, Hoa Kỳ và phái đoàn của Việt Nam đang ở Geneva, Thụy Sỹ để nghe Hội đồng Nhân quyền LHQ phán quyết về bản Báo cáo nhân quyền đầy dối trá của Việt Nam, nên phiên xử đành phải hoãn lại. Mặt khác, tổng biên tập báo điện tử của đảng (Đào Duy Quát) dù có đăng bài mang tính phò địch, phản quốc, vẫn chỉ bị “khiển trách” và phạt vạ 30 triệu, còn Huỳnh Ngọc Sỹ, nguyên Giám đốc Ban Quản lý PMU Đông-Tây, dù đã đòi Nhật hối lộ 820.000 đôla, hôm 25-09 vẫn chỉ bị Tòa án Nhân dân kết án 3 năm tù với tội danh khác: biển thủ tiền thuê văn phòng trị giá 80,000 đô. Đang khi đó, 3 nông dân ở Lâm Đồng vì nhậu say, “cướp” hai con vịt trị giá 175.000 đồng lại bị tòa tuyên án tổng cộng 13 năm tù hôm 10-08-2009 (Báo Pháp luật 11-8-2009).

Những sự kiện tiêu biểu vừa trình bày trên đây trong các lãnh vực giáo dục, xã hội, tôn giáo, luật pháp… (chưa kể nhiều mặt khác) đã gây nên những tai hại vô vàn cho cuộc sống nhân dân, cho lương tâm con người, cho bầu khí xã hội, cho giá trị đạo đức, cho tiền đồ dân tộc, cho tương lai đất nước. Đó mới thật là những trận bão ghê gớm về mặt tinh thần mà hậu quả không thể nào khắc phục nếu chế độ CS không bị tiêu diệt ! Đảng CSVN có thấy chăng điều đó ?

BAN BIÊN TẬP


TRỞ VỀ MỤC LỤC

_________________________________________