Mở đầu khốn nạn và ô nhục
cho Ngàn năm Thăng Long!!!
cho Ngàn năm Thăng Long!!!
Xã luận bán nguyệt san
Tự do Ngôn luận số 91
(15-01-2010)
Theo thông báo của nhà cầm quyền Hà Nội, chương trình Đại lễ kỷ niệm Ngàn năm Thăng Long - Hà Nội vừa được Thủ tướng Cộng sản Việt Nam phê duyệt, sẽ tổ chức trong 10 ngày, từ mồng 1 đến mồng 10 tháng 10 năm 2010. Đây là việc kỷ niệm biến cố vua Lý Thái Tổ dời đô từ Hoa Lư, một huyện thuộc tỉnh Ninh Bình, ra thành Đại La, tức Hà Nội bây giờ, vào tháng 7 Thuận thiên nguyên niên (1010). Ở đấy, lấy cớ nằm mộng thấy rồng xuất hiện và bay lên, vua đã đổi Đại La thành ra Thăng Long thành, khởi nghiệp cho một trong bốn triều đại huy hoàng và lâu dài nhất của lịch sử dân tộc (Lý, Trần, Lê hậu và Nguyễn phúc). Sử gia Trần Trọng Kim, trong cuốn “Việt Nam sử lược” (Bộ Giáo dục VNCH, Trung tâm Học liệu xb năm 1971, quyển I, tr. 94), còn cho biết: “Nhà Lý bấy giờ sùng đạo Phật, nhà vua trọng đãi những người đi tu… Tháng 6 năm Mậu ngọ (1018), vua sai quan là Nguyễn Đạo Thanh và Phạm Hạc sang Tàu lấy kinh Tam Tạng”. Chính vì lấy tinh thần tôn giáo làm nền tảng cho xã hội mà nhà Lý được coi là một triều đại khá thuần hậu hiền hòa. Nhận định về triều đại này, sử gia họ Trần viết (tr. 116): “Nhà Lý có công làm cho nước Nam ta nên được một nước cường thịnh: ngoài thì đánh nước Tàu, bình nước Chiêm, trong thì củng cố việc võ bị, sửa sang pháp luật, xây vững nền tự chủ”, một nền tự chủ đã khởi sự từ thời Ngô Quyền (939), đã được củng cố qua các chiến thắng kẻ thù Bắc phương với Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Quang Trung… cho đến khi Việt Nam rơi vào tay Thực dân Pháp lúc nửa triều nhà Nguyễn. Ngàn Năm Thăng Long thành ra phải nhắm mục tiêu ca ngợi thế độc lập tự chủ của dân tộc và đất nước Việt Nam đối với láng giềng phương Bắc sau ngàn năm Bắc thuộc đắng cay ô nhục, cổ vũ tinh thần tự hào tự tôn dân tộc, chống mọi ngoại xâm và bành trướng, đồng thời khôi phục và phát triển nền văn hóa nhân bản, những giá trị tâm linh mà tổ tiên ta đã gầy dựng suốt hơn một ngàn năm qua (với sự cộng tác của Tứ giáo: Phật, Lão, Khổng, Công), trong bối cảnh toàn cầu hóa tinh thần tự do dân chủ hiện thời. Kể từ đầu năm nay, đã có nhiều hoạt động chuẩn bị gần cho Đại lễ đó, sau nhiều hoạt động chuẩn bị xa như xây dựng một số công trình văn hóa, thực hiện một số công trình dân sinh... mà các nhà chuyên môn và bình luận đánh giá là nhếch nhác, bôi bác, lãng phí, nửa vời, chỉ có cái vỏ! Một trang web mang tên http://thanglonghanoi.gov.vn đã được mở ra với lời loan báo nhà cầm quyền sẽ tổ chức “nhiều ngày lễ lớn trong năm 2010 với những nội dung và hoạt động phong phú nhằm tuyên truyền, giáo dục truyền thống yêu nước, ý chí tự lực, tự cường của dân tộc suốt mấy nghìn năm dựng nước và giữ nước ; tăng cường sức mạnh khối đại đoàn kết toàn dân, sự đồng thuận xã hội đối với những chủ trương của Đảng và Nhà nước; khẳng định những thành tựu của nhân dân trong sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân tộc…. ” C ác ngày lễ lớn ấy bao gồm: “Kỷ niệm 80 năm Ngày thành lập Đảng CSVN (3-2-1930)… nhằm khẳng định vai trò lãnh đạo của Đảng đối với thành quả cách mạng Việt Nam 80 năm qua; khẳng định nền tảng tư tưởng của Đảng là chủ nghĩa Mác–Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh, quyết tâm chính trị của toàn Đảng, toàn dân, toàn quân thực hiện nhiệm vụ phát triển đất nước theo con đường Xã hội chủ nghĩa; ngày Giổ Tổ Hùng Vương (10-03 âm lịch); kỷ niệm 140 năm Ngày sinh V.I. Lênin (22-4-1870); kỷ niệm 35 năm Ngày giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước (30-4-1975); kỷ niệm 120 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19-5-1890), 20 năm Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa Liên Hợp Quốc công nhận Hồ Chí Minh là “Anh hùng giải phóng dân tộc, Nhà văn hóa kiệt xuất Việt Nam” (1990–2010); Kỷ niệm 65 năm Cách mạng Tháng Tám (19-8-1945) và Quốc khánh nước Cộng hòa xã hội Chủ nghĩa Việt Nam (2-9-1945)… Đặc biệt ngày 10-10-2010 sẽ tổ chức Đại lễ kỷ niệm 1.000 năm Thăng Long – Hà Nội” ( http://thanglonghanoi.gov.vn/channel/4/2009/12/4050/). Đọc lời thông báo trên, không thể không thấy đảng CSVN cố tình lợi dụng Ngàn năm Thăng Long để củng cố vị trí của chế độ độc tài, tô son trát phấn cho hai thây ma chết bầm là Lênin và Hồ Chí Minh, tiếp tục lường gạt nhân dân về cái gọi là “UNESCO công nhận Hồ chủ tịch là anh hùng giải phóng dân tộc, nhà văn hóa kiệt xuất” vốn là một sự bịa đặt trắng trợn, khoác chính nghĩa giả tạo cho cuộc xâm lăng và phá hoại miền Nam, tiếp tục đầu độc tâm trí dân Việt bằng cái chủ nghĩa Mác-Lê sai lầm ảo tưởng, dối trá bạo tàn cũng như bằng cái gọi là “tư tưởng Hồ Chí Minh” vốn chẳng bao giờ hiện hữu… Rõ ràng tinh thần nhân bản, lòng yêu chuộng sự thật và sự mến mộ công lý do tiền nhân xây dựng và để lại cho con cháu suốt hơn ngàn năm qua chẳng hề được đảng quan tâm cổ vũ trong dịp kỷ niệm trọng đại này. Ngoài ngày Giỗ tổ Hùng Vương (bị bỏ phế gần 50 năm), người ta không thấy lễ kỷ niệm các chiến tích lừng lẫy oai hùng hay các công trình văn hóa vĩ đại của Dân tộc suốt thiên tuế vừa qua mà vốn đã làm nên sức tồn tại, nét văn hiến và tính độc lập của Việt Nam. Trái lại, bên cạnh các hoạt động sặc mùi tuyên truyền nói trên, nhà cầm quyền CS còn có những “hoạt động chào mừng Ngàn năm Thăng Long” khác hoàn toàn đi ngược với tinh thần của vua Lý Thái Tổ. Trước hết đó chính là việc bách hại các tôn giáo. Cuối năm 2009 vừa qua, người ta chứng kiến việc tàn bạo xóa sổ và tàn nhẫn trục xuất tăng thân Bát Nhã khỏi Lâm Đồng, do chủ trương của đảng CS, với sự thực hiện của nhà cầm quyền bản địa, với sự cộng tác của công an côn đồ và đầu gấu xã hội đen, với sự lu loa lấp liếm, vu khống đổ thừa của toàn bộ hệ thống chính trị (cuộc họp báo ngày 12-01 vừa qua). Mới đây, vào ngày 08-01, là việc ngăn cản và đánh đập các tín đồ Hòa Hảo cử hành lễ kỷ niệm ngày Đản sinh của Đức Huỳnh Giáo Chủ. Nổi bật nhất là việc triệt hạ cây Thánh giá tại nghĩa trang Núi Thờ của Giáo xứ Đồng Chiêm thuộc Giáo hội Công giáo hôm 06-01. Với gần cả ngàn công an, dân quân, quần chúng tự phát, trang bị súng ống, dùi cui, lựu đạn cay, chó nghiệp vụ, hành động lén lút giữa đêm khuya, đáp lại phản ứng của tín đồ bằng cách bắn hơi cay, vung roi điện, đánh phụ nữ… chỉ nhằm mục tiêu hạ đổ và băm nát biểu tượng thiêng thánh nhất của Công giáo, giữa một nơi mang tính thánh thiêng là nghĩa địa người đã khuất... Thật không còn gì là hèn nhát, mờ ám, thách thức, báng bổ và ngạo mạn bằng. Chưa hết, từ đó đến hôm nay, CS tiếp tục màn đàn áp giáo dân giáo xứ và tất cả những ai đến nơi bày tỏ lòng thông hiệp với các nạn nhân. Qua những trò gọi đi thẩm vấn, đổ đất chặn đường, thu giữ bằng lái, cướp giật máy ảnh, đánh đập cho trọng thương, chõ loa tuyên tuyền vào nhà dân và nhà thờ, vu khống lếu láo trên các phương tiện truyền thông công cụ.... Tiếp đến chính là việc sách nhiễu, bỏ tù tất cả những ai có tinh thần độc lập và tự chủ dân tộc, chống quân xâm lược Bắc phương và đòi hỏi một nền cai trị thượng tôn pháp luật, tôn trọng nhân quyền. Năm qua là việc kết án 9 nhà dân chủ tại Hà Nội và Hải Phòng vào thượng tuần tháng 10, tiếp đến là phiên tòa luận tội một cựu sĩ quan ở Thái Bình vào cuối tháng 12, gán cho họ những bản án nặng nề và đày đọa họ trong khủng khiếp lao ngục. Ngày 20 và 21 tới đây sẽ là cuộc xử án 4 nhà dân chủ yêu nước khác. Song song đó, thay vì chiêu hiền đãi sĩ như các vua Lý, Trần, Lê, Nguyễn, lại là việc bịt miệng trắng trợn các nhà trí thức nguyên khí quốc gia, từ giới khoa bảng nói chung, các thành viên Viện Nghiên cứu phát triển, các điều hành viên và cộng tác viên báo Tia Sáng thuộc bộ Khoa học và Công nghệ, đến những thành viên chủ chốt của mạng Bauxite Việt Nam… Hai Giáo sư Nguyễn Huệ Chi và Phạm Toàn, trong những ngày này, đang bị chính công cụ của Đảng sách nhiễu cuộc sống, khủng bố tinh thần, đe dọa bóp nát sự nghiệp chỉ vì tội dám phản kháng dự án bauxite Tây Nguyên rước hiểm họa Trung Quốc vào giữa lòng đất Việt… Ngoài ra, cũng không thể không nhắc đến thái độ khấu đầu khiếp nhược và thần phục nhục nhã của đầy tớ Việt Cộng trước chủ nhân Trung Cộng (mà ví dụ gần đây việc toàn thể bộ Chính trị im lặng lắng nghe lời dạy bảo xấc láo ngạo mạn của tên thái thú Tôn Quốc Tường tại Hà Nội hôm 06-01), rồi cuộc đấu đá sống mái, tranh quyền tàn khốc và có thể là thanh trừng chí mạng đang xảy ra giữa các đảng viên CS trong bối cảnh Đại hội lần thứ XI đến gần… Đúng là sự mở đầu khốn nạn và ô nhục cho Ngàn năm Thăng Long! Tất cả những hành động bách hại trí thức, đối kháng, tín đồ và tàn hại lẫn nhau đó của đảng CSVN (chưa kể bao cuộc tàn sát dân lành vô tội suốt hơn 60 năm qua) làm người ta nhớ lại những hành vi bạo ngược của một hôn quân mà triều đại đã bị chính Lý Công Uẩn xóa sổ. Đó là Lê Long Đĩnh (1005-1009). Sử gia Trần Trọng Kim viết về y như sau (VNSL, I, tr. 91): “Long Đĩnh là người bạo ngược, tính hay chém giết, ác bằng Kiệt Trụ ngày xưa. Khi đã giết anh rồi, lên làm vua thường cứ lấy sự giết người làm trò chơi: có khi những tù phạm phải hình, thì bắt lấy rơm tẩm dầu quấn vào người rồi đốt sống; có khi bắt tù trèo lên cây rồi ở dưới sai người chặt gốc cho cây đổ; có khi bỏ người vào sọt rồi đem thả xuống sông. Làm những điều ác như thế thì lấy làm thích chí. Một hôm lấy mía để trên đầu nhà sư mà róc vỏ, rồi thỉnh thoảng giả tảng nhỡ tay bổ dao vào đầu sư chảy máu ra, trông thấy thế lấy làm vui cười. Còn khi ra buổi chầu, có ai tấu sớ điều gì thì cho những thằng hề nói khôi hài hay nhại tiếng làm trò”. Hình ảnh tên hôn quân xa xưa này chẳng phác họa sơ sài và tiên báo chính xác tên bạo chúa ngàn lần tàn ác thời nay là đảng CSVN sao? Phải chăng đây là điềm triệu cho thấy sẽ xuất hiện một Lý Công Uẩn mới (lực lượng dân tộc yêu đất nước và yêu tự do) sẽ kỷ niệm Ngàn năm Thăng Long cách đúng nghĩa và xây đắp Ngàn năm Đại Việt mới, sau khi đã thanh toán ngoại xâm lẫn nội thù? Tự do Ngôn luận số 91
(15-01-2010)
BAN BIÊN TẬP